[Fanfic DC] Bên Cửa Thấy Nhành Hoa
  • Shinichi đang tính mở máy tính lên nhận mail, nghe vậy không ừ hử gì. Chỉ là hàng mi hơi nheo một chút, rồi thả lỏng ra ngay. Ran nhìn thấy vậy, liền hiểu anh đang vội vàng, vậy là đứng cạnh không nói gì, chỉ nhìn Shinichi mở máy tính, đăng nhập vào mail. Động tác này rất quen thuộc, hình như anh đã làm cả ngàn lần rồi. Mà cũng đúng, mỗi ngày đều như mọi ngày, làm sao không quen thuộc cho được. Có khi Ran cảm thấy anh như một người máy, ngoài việc giải quyết công việc, đóng dấu giấy tờ ra, hình như tới công ty không vì gì khác nữa.
  • Hơn sáu mươi email mới trong hộp thư đến, cộng thêm một số giấy tờ trên bàn. Hàng ngày hồ sơ trên bàn tổng giám đốc đều là những hồ sơ quan trọng, nên không được xảy ra sai sót gì cả. Từng email một đều phải đọc kĩ càng, mà không ai làm thay anh được.
  • Trong phòng yên tĩnh đến độ nghe rõ tiếng lạch cạch trả lời email bên tai, Ran thoáng nhìn sang email của anh, dự án, thư tín, hợp đồng, thậm chí trong mục thư spam còn hơn bảy trăm tin spam chưa đọc. Vậy là đôi mắt không tự chủ nhìn xuống chồng tài liệu trên bàn, Shinichi làm việc rất chuyên tâm, ai ở bên cạnh cũng không biết, Ran nhìn thư của anh, rồi lại thấy hồ sơ trên bàn, mới dần phân loại ra. Trên bàn có khá nhiều loại hồ sơ, nhưng dựa vào tên thôi cũng đủ biết nó thuộc loại nào. Ran nhớ chiều nay còn một kế hoạch lịch trình chi chít, cô đã xếp thời gian lại cho anh theo từng thời gian biểu cụ thể, nhưng nếu anh không giải quyết hết hồ sơ thì không thể dự họp được.
  • Ran hiểu công ty lớn, áp lực cũng nhiều, vậy là tự động giúp anh một tay.
  • Những hồ sơ dự án để sang một bên, hồ sơ dự thầu để một bên, những bìa hồ sơ không ghi gì, lướt sang đã thấy biểu tượng của công ty, có lẽ là trình kí, đến khi cô lật ra sau, thấy mục Tổng giám đốc còn trống, vậy là yên tâm đặt một bên nữa.
  • Bàn làm việc của anh rất rộng, phân đến năm chồng vẫn dư rất nhiều chỗ trống. Khi cô làm xong, cũng là khi Shinichi vừa xử lí xong email dồn ứ cuối cùng.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Tìm cho tôi hồ sơ của dự án 453, bìa màu cam.
  • Giọng anh khàn khàn, như thể buổi sáng chưa có gì thấm giọng, truyền đến Ran khiến cô hơi chau mày một chút.
  • Ran vừa nhìn thấy hồ sơ ấy xong, đưa cho anh. Shinichi vừa dứt lời, đã thấy cô đưa hồ sơ sang, vậy là cầm lấy không nói năng gì.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Tìm hợp đồng của công ty G.
  • Ran lại tiếp tục đưa sang, lần này thì Shinichi hơi ngừng một chút, rồi cúi đầu nhìn bìa hồ sơ. Ran nhìn thấy anh ngừng một chút, rồi mới ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt biển trời thăm thẳm, Ran như thấy một đại dương.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Ran Mouri.
  • Ran lần đầu tiên nghe thấy anh gọi tên mình, giật mình một đỗi. Nhưng cô vẫn đáp vâng rất nhanh. Thoáng thấy anh nhìn cô rồi lại cúi đầu xuống làm việc, thì ra bây giờ mới chính thức nhớ tên cô. Ran hơi buồn cười, rõ ràng là con người ngay cả bìa hồ sơ màu gì còn ghi nhớ, vậy mà cố tình chẳng nhớ nỗi ai là ai.
  • Tổng giám đốc không hề giới thiệu lại mình, một con người như vậy, Ran từng đọc ở một quyển sách khi rảnh rang. Một người không giới thiệu mình, là người đủ tự tin để biết được người khác biết được mình là ai. Và dĩ nhiên, tổng giám đốc trước mặt cô là một người như thế. Anh lẳng lặng đọc hồ sơ, có người nói đàn ông khi làm việc là đẹp trai nhất.
  • Bây giờ đứng gần tổng giám đốc thế này, Ran mới thấy lời ấy chẳng sai. Phong thái của anh trước sau như một, cho dù có bận rộn đến u đầu mẻ trán, thì anh vẫn cứ ung dung nghiêm túc như vậy. Khuôn mặt nghiêng dưới nắng sớm khiến cả người dịu dàng hẳn đi.
  • Một tổng giám đốc của công ty giải trí cần sắc đẹp như thế nào? Là người so sánh với bất cứ minh tinh nào cũng có giá trị nhan sắc hơn, người như vậy debut chắc chắn sẽ nổi tiếng.
  • Ran nhận xét xong rồi cúi đầu, anh đọc được hết bảy phần ba, rồi gõ y nguyên tất cả chuyển mail sang bên kia. Hình như anh không cần suy nghĩ về việc sẽ viết gì trong mail, năng suất kiểu này đúng là khó gặp.
  • Làm xong hết, anh mới đưa lại hồ sơ cho cô. Shinichi nhìn sang bên, từ bao giờ đã thấy năm chồng hồ sơ bên ấy, anh đặt nó ở chồng hợp đồng, rồi cầm một bảng trình kí. Tất nhiên, nếu không quan trọng, cũng không cần mang tới tận bàn anh để đây.
  • Anh cầm hồ sơ lên, mới phát hiện không những đã phân loại theo hồ sơ, còn phân theo phòng ban. Anh cầm bút lên, rồi đặt bút kí. Anh đọc rất nhanh, như thể chỉ lướt qua chứ không nhìn rõ nội dung, trái ngược với tốc độ đọc của anh, Shinichi kí tên rất từ tốn, như thể đang vẽ trên giấy chứ chẳng phải một quyết định gì cả.
  • Việc phân loại hồ sơ rất nhỏ, nhưng dụng tâm không nhỏ chút nào. Tất cả những việc đều được sắp xếp theo những quyết định nhỏ đến lớn. Ví dụ, những thứ kèm theo bảng thống kê chi tiết, sẽ ở sau. Còn những hợp đồng hay giấy tờ đã bàn trong cuộc họp, chỉ cần lướt qua chứ không cần xem quá kĩ, được đặt lên đầu.
  • Shinichi yêu cầu công việc chú trọng ở hiệu suất công việc, sắp xếp như thế này thật sự đúng ý anh.
14
Chương 17